Xem Nhiều 6/2023 #️ Giọng Hót Chim Sơn Ca – Truyện Kể Thiếu Nhi # Top 14 Trend | Topcareplaza.com

Xem Nhiều 6/2023 # Giọng Hót Chim Sơn Ca – Truyện Kể Thiếu Nhi # Top 14 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Giọng Hót Chim Sơn Ca – Truyện Kể Thiếu Nhi mới nhất trên website Topcareplaza.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

cNgày xửa, ngày xưa, ở một khu rừng nọ có rất nhiều loài chim. Mỗi loài có một giọng hát khác nhau. Duy chỉ có Sơn Ca có giọng hót hay hơn cả. Mỗi khi Sơn Ca hót, cỏ, cây, hoa lá rì rào hoà theo. Dòng suối đang chảy róc rách cũng như muốn dừng lại để thưởng thức giọng hót mê li ấy. Một hôm chim Sẻ được các bạn cử đến gặp Sơn Ca. Chim Sẻ hỏi Sơn Ca : – Bạn Sơn Ca ơi, có phải bác Mặt Trời cho bạn giọng hát mê li ấy không ? – Không phải đâu. Bác Mặt Trời tốt bụng chỉ cho tôi những tia nắng vàng rực rỡ, ấm áp thôi. – Thế có phải cô Mây Hồng đã cho bạn giọng hót hay không ? – Cũng không phải đâu bạn Sẻ ạ. Cô Mây Hồng xinh đẹp chỉ cho tôi những tảng bông êm dịu thôi. – Ôi Sơn Ca đáng yêu : Thế ai đã cho bạn giọng hót hay ? Chim Sẻ và cả bầy chim không hiểu tại sao mà Sơn Ca có giọng hót tuyệt vời đến thế. Các bạn quyết định đến trường hỏi cô giáo Hoạ Mi. Nghe các học trò của mình hỏi, cô giáo Hoạ Mi cười rất vui. Cô nói : – Cô và các cháu cùng nhau tìm hiểu điều đó. Sáng mai cô sẽ đợi các cháu, ta cùng đến nhà bạn Sơn Ca. Nhưng các cháu phải nhớ dậy sớm đấy. Sáng hôm sau, khi đến nhà Sơn Ca, các bạn thấy Sơn Ca vừa chuyền cành vừa hót say sưa. Thỉnh thoảng Sơn Ca vừa nghiêng đầu lắng nghe tiếng cây cối xào xạc, tiếng suối chảy róc rách. Nghe rất kĩ, rất lâu những âm thanh ấy rồi Sơn Ca mới bắt chước theo. Các bạn chim lúc ấy mới chợt hiểu vì sao Sơn Ca có giọng hót hay đến thế. Cả đàng chim ríu rít cất tiếng hoà với giọng hót của Sơn Ca. Rừng cây rộn ràng tiếng hót của bầy chim non chào mừng ngày mới.

THU THỦY sưu tầm

4.7

/

5

(

9

bình chọn

)

Truyện Kể Về Chim Sơn Ca Và Bông Cúc Trắng

27/01/2021

Ngày xửa ngày xưa, tại gia đình nọ có bảy chị em gái. Cô cả xinh đẹp, nhưng cô hai còn xinh đẹp hơn, cô thứ ba xinh nhất, cô thứ tư biết đi mây về gió, cô thứ năm có tài ngủ mà như không ngủ, cô thứ sáu có mái tóc như những dùi trống, và cô thứ bảy hiền lành nhất hay được gọi là Lãng Quên. Sở dĩ cô thứ bảy bị gọi là Lãng Quên vì cô không thể tranh giành được với các chị, luôn bị các chị hắt hủi. Trong một lần Lãng Quên mải đi tìm chút gì đó để ăn, cô đã đi miết và dừng lại bên hồ nước, gặp một người đi câu vừa câu được một con cá vàng… Sau khi con cá vàng được Lãng Quên cứu giúp, họ trở thành bạn tốt của nhau. Nhưng 6 người chị gái của Lãng Quên luôn tìm cách chia rẽ tình bạn của nàng với cá vàng. Lãng Quên cần phải làm gì để bảo vệ bạn cá vàng mình?

Thu gọn

Đóa Hồng Đỏ Và Chim Sơn Ca ( Truyện Ngắn Dịch)

” Nàng nói sẽ khiêu vũ với ta nếu ta mang tới cho nàng một bông hồng đỏ “, Chàng sinh viên trẻ khóc thút thít, “nhưng vườn hồng của ta tuyệt không còn một bông đỏ nào cả “

Vừa lắng nghe từ tổ của mình trên cây sồi, chim sơn ca vừa ngỡ ngàng ngắm chàng trai qua vòm lá.

” không có hoa hồng đỏ trong vườn ” chàng nấc lên và đôi mắt tuyệt đẹp của chàng đẫm lệ ” ..Trời ơi, hạnh phúc lại phụ thuộc vào một chuyện tý xíu thế này ư, ta đã đọc hết mọi điều các nhà thông thái từng viết, mọi bí ẩn của triết học đã thuộc về ta, nhưng rốt cục, chỉ một đóa hồng đỏ thôi cũng đủ sức làm ta thảm hại”

” Cuối cùng, đây chính một người tình lý tưởng ” chim sơn ca nói ” đêm từng đêm tôi đã hát cho chàng nghe, dù tôi không biết chàng, đêm từng đêm tôi đã kể câu chuyên của chàng với những vì sao trên bầu trời, và giờ đây, tôi đã nhận ra chàng. Mái tóc chàng sẫm tối như khóm dạ hương tím, đôi môi chàng hồng tươi như chính đoá hoa chàng ao ước. Song nỗi đam mê đã khiến khuôn mặt chàng trở nên nhợt nhạt, và nguồn sầu thảm đã phủ bóng lên vầng trán của chàng”.

” Đêm mai, Hoàng thân sẽ tổ chức vũ hội “, chàng sinh viên trẻ thì thầm, ” và người tôi yêu sẽ thuộc về tôi nếu tôi mang tới cho nàng một đóa hồng đỏ thắm, nàng sẽ khiêu vũ cùng tôi cho tới bình minh, tôi sẽ ôm nàng trong vòng tay, nàng sẽ dựa mái đầu của nàng lên đôi vai tôi và rồi sẽ xiết chặt lấy tay tôi… Nhưng… chẳng có đóa hồng nào hết trong vườn, và… tôi sẽ ngồi cô độc, nàng sẽ lạnh lùng lướt qua không đoái hoài gì tới tôi, và trái tim tôi vỡ nát “

“Quả là một người tình chân chính” Chim sơn ca lại nói” Chính những điều mà ta ca ngợi, lại là những điều chàng chịu đựng, những gì là niềm vui của ta , lại chính là những gì làm chàng đớn đau, nhất định tình yêu là một điều kỳ diệu, Nó quý hơn châu báu, và đắt hơn ngọc thạch lựu. Ngọc trai và hồng ngọc chẳng thể đem đổi lấy nó, nó cũng chẳng được trưng bầy ở chợ, Những gã lái buôn sẽ chẳng mua được nó vì không thể đong đếm nó bằng cân tiểu ly “

” Các nhạc sỹ sẽ ngồi ở chỗ của mình “, chàng sinh viên trẻ tiếp tục ” và chơi nhạc bằng dàn dây. Ngưới tôi yêu sẽ khiêu vũ trong âm thanh của đàn thụ cầm và vĩ cầm. Nàng sẽ khiêu vũ nhẹ nhàng như thể lướt trên mặt đất, và quan khách trong những bộ lễ phục xám sẽ vây quanh nàng. Nhưng, với tôi, nàng chỉ thờ ơ lướt qua, bởi …tôi chẳng có đóa hồng đỏ thắm để tặng nàng “. Chàng sinh viên ngã xuống thảm cỏ, vùi khuôn mặt mình trong đôi bàn tay và khóc.

” Tại sao hắn khóc thế ?”,chú thằn lằn xanh nhỏ hỏi, trong lúc quẫy đuôi để vọt đi trong không khí

“Ừ nhỉ, tại sao ?” Chú bướm nhỏ đang đùa giỡn cùng những tia nắng hỏi.

“Tại sao ? “Đóa hoa cúc thầm thì nói với những khóm hoa bên cạnh với cái giọng trầm và nhẹ.

“Chàng khóc vì một đóa hồng đỏ” chim sơn ca trả lời

“Vì một đóa hồng đỏ thôi á ?” tất cả cùng kêu lên, “thật hết sức ngớ ngẩn ?”

Và chú thằn lằn xanh với cá tính ưa châm biếm rộ lên cười

Chỉ có chim sơn ca là hiểu được nguồn cơn nỗi buồn của chàng sinh viên, và bởi thế, nó ngồi lặng lẽ trên cây sồi, suy tư về sự bí ẩn của tình yêu.

Bỗng nhiên, chim sơn ca dang rộng đôi cánh nâu và bay vút lên không trung. Như một chiếc bóng, Nó bay qua khu rừng và cũng như một chiếc bóng , nó liệng tới khu vườn .

Ở giữa thảm cỏ trong vườn có một cây hồng tuyêt đẹp. Ngay lúc chim sơn ca nhìn thấy cây hoa hồng, nó liền bay tới và đậu nhẹ trên nhánh xa nhất của cây hoa.

” hãy cho tôi đóa hồng đỏ” chim sơn ca kêu lên ” và tôi sẽ hát tặng bạn bài ca tuyệt diệu nhất “

Nhưng cây hoa hồng lắc đầu

” Những đóa hồng của ta mầu trắng, cây hoa hồng trả lời, trắng như bọt biển và trắng hơn cả mầu của tuyết lạnh trên núi cao. Nhưng , này, hãy bay tới chỗ anh trai của ta, ở bên dưới cái đồng hồ mặt trời ấy, có lẽ anh ấy sẽ cho ngươi những gì ngươi muốn “

Và thế là ,chim sơn ca bay tới chỗ khóm hoa hồng mọc xung quanh chiếc đồng hồ mặt trời.

“Hãy cho tôi đóa hồng đỏ thắm”, chim sơn ca kêu lên ” và tôi sẽ hát tặng bạn bài ca tuyệt diệu nhất “

Nhưng khóm hồng này cũng lắc đầu.

” Những đóa hồng của ta mầu vàng, cây hoa hồng trả lời, vàng rực như mái tóc của các nàng tiên cá đang ngự trên những chiếc ngai mầu hổ phách, và vàng rực hơn những đóa thủy tiên nở trên đồng cỏ trước khi bọn thợ gặt tới cùng các lưỡi hái của họ. Nhưng, này, hãy bay tới chỗ anh trai của ta, ở gần ô cửa sổ nhà chàng sinh viên ấy, có lẽ, anh ấy sẽ cho ngươi những gì ngươi muốn “

Và thế là chim sơn ca lại bay tới khóm hồng mọc bên cửa sổ nhà chàng sinh viên.

“Hãy cho tôi đóa hồng đỏ thắm”, chim sơn ca kêu lên ” và tôi sẽ hát tặng bạn bài ca tuyệt diệu nhất “

Nhưng khóm hồng này vẫn lắc đầu

” những đóa hồng của ta mầu đỏ, đỏ như mầu của bàn chân loài bồ câu, đỏ hơn những chiếc cánh lớn phơ phất của rặng san hô nơi hang lớn trong đại dương. Nhưng… những cơn gió đã thổi lạnh mạch máu của ta, sương giá đã làm cóng chồi nụ của ta, và bão tố đã làm gẫy nát cành nhánh của ta, ta sẽ chẳng còn có thể có hoa hồng đỏ cho năm nay nữa “

” Duy nhất một đóa hồng đỏ là những gì tôi muốn” ,Chim sơn ca nghẹn ngào” Chỉ một đóa hồng đỏ, lẽ nào tôi đã hết mọi phương cách để có thể có nó ?”

” Cũng còn một cách đó”, khóm hồng trả lời ” nhưng quả thật tệ hại nếu ta dám nói điều đó với ngươi”

” Xin nói với tôi”, chim sơn ca khẩn thiết, “tôi sẽ không sợ gì cả…”

“Nếu ngươi muốn một đóa hồng đỏ”, khóm hồng nói, “ngươi phải tạo nên nó bằng âm nhạc của ánh trăng và nhuộm nó bằng chính máu của trái tim ngươi, ngươi phải hát cho ta nghe với chính vòm ngưc của ngươi áp sát vào gai nhọn. ngươi phải hát cho ta nghe trọn đêm trong khi những gai nhọn rạch nát trái tim ngươi, và dòng máu từng nuôi sống ngươi sẽ chẩy vào trong huyết quản của ta để trở thành dòng máu của ta”.

Cái chết là một giá quá sức cho chỉ một đóa hồng đỏ, chim sơn ca phân vân, và sự sống vô cùng mến thương dành cho muôn loài, đôi khi chỉ giản dị như việc ngồi trong khu rừng xanh, ngắm nhìn vầng dương ngự trong chiếc xe ngựa vàng và ngắm nhìn mặt nguyệt ngự trong chiếc xe ngựa bạc. Ngọt ngào làm sao mùi hương của cây táo gai, ngọt ngào làm sao mùi hương của những đóa hoa chuông đang ẩn mình trong thung lũng, những đóa thạch nam đung đưa trên đỉnh đồi. Thế nhưng tình yêu tuyệt hơn cuộc sống, và trái tim của một con chim thì có là gì đâu nếu so với trái tim đang yêu của của một con người.

Và thế rồi, chim sơn ca dang rộng đôi cánh nâu của mình vút lên không trung, như một cái bóng, nó lướt khỏi khu vườn và cũng như một cái bóng, nó liệng xuống khu rừng.

Chàng sinh viên trẻ vẫn còn nằm trên bãi cỏ nơi lúc trước chim sơn ca bay khỏi, và những giọt lệ vẫn chưa khô đi trên đôi mắt của chàng.

” Hãy vui lên đi”, Chim sơn ca gọi chàng, ” vui lên, người sẽ có đóa hồng đỏ của người Tôi sẽ tạo nên nó bằng âm nhạc của ánh trăng và nhuộm nó bằng máu của trái tim tôi. Và tất cả những gì tôi đòi người đền đáp chỉ là việc: hãy trở nên một người tình chân chính, bởi tình yêu minh triết hơn triết học, dẫu cho triết học là minh triết, tình yêu mạnh mẽ hơn quyền lực , dẫu cho quyền lực đầy sức mạnh. Đôi cánh của tình yêu mầu lửa, và chính mầu lửa ấy cũng là mầu của tình yêu. Đôi mội của tình yêu ngọt như mật, và hơi thở của tình yêu tỏa mùi trầm hương “.

Chàng sinh viên ngước lên từ bãi cỏ và lắng nghe, nhưng không thể hiểu những điều chim sơn ca nói với mình, bởi anh ta chỉ rành nhất việc viết lách.

Nhưng cây sồi già hiểu hết, và ông cảm thấy buồn , bởi ông vô cùng yêu mến chim sơn ca , kẻ đã làm tổ trên nhành cây của ông

Hát ta nghe bài hát cuối cùng đi con ” ông sồi thì thầm, ” ta sẽ cảm thấy vô cùng cô đơn khi con không còn nữa”

Và thế là chim sơn ca hát tặng cây sồi, giọng của nó giống như bọt nước từ thác bạc.

Khi chim sơn ca kết thúc bài hát, Chàng sinh viên ngồi dậy, rút từ túi áo của mình ra cuốn sổ tay và cái bút chì.

” Nó cũng khá là ra dáng đấy” chàng sinh viên nói một mình khi bước ra ngoài thảm cỏ ” và làm người ta khó có thể quay đi, song thật ra, liệu nó có cảm xúc không ? ta e rằng không. Thật sự thì giống với hầu hết bọn nghệ sỹ, nó chỉ có kiểu cách và điệu bộ và chẳng có chút nào chân thật cả. Chả bao giờ hy sinh bản thân cho người khác, Những gì nó nghĩ đến chỉ là âm nhạc. Song chẳng phải tất cả mọi người đã đều biết rằng nghệ thuật chỉ là trò ích kỷ rồi ư ?. Tuy nhiên cũng phải thừa nhận là con sơn ca này cũng sở hữu vài nốt nhạc hay hay trong cổ họng . Nhưng điều đáng thương là việc đó chả đem lại ý nghĩa gì cũng như chả có chút thực tế nào hết “

Thế rồi chàng sinh viên đi vào nhà, ngả lưng xuống nệm rơm, suy nghĩ về tình yêu một tẹo và chẳng mấy chốc lăn quay ra ngủ.

Và…ngay Khi vầng trăng tỏa sáng trên bầu trời, chim sơn ca bay tới cây hoa hồng để áp ngực mình vào gai nhọn. Trọn đêm, chim sơn ca hát cùng với chiếc gai nhọn ấy cắm sâu vào ngực, và vầng trăng pha lê lạnh lẽo nghiêng xuống lắng nghe. Trọn đêm chim sơn ca hát với chiếc gai nhọn ấy cứ đâm sâu thêm, sâu thêm nơi ngực. Và dòng sinh huyết từ từ rút khỏi thân thể sơn ca.

Đầu tiên, chim sơn ca hát về ngày ra đời của tình yêu trong trái tim của các chàng trai và cô gái. Và lạ lùng sao, trên nhánh cao nhất của cây hoa hồng, bắt đầu từ từ nhú ra một đóa hồng kỳ diệu, với từng cánh, từng cánh, nở theo từng lời hát Đầu tiên, những cánh hoa chỉ mờ ảo như màn sương mỏng giăng ngang sông – như những bước nhẹ của ngày tới, và bạc như đôi cánh của ban mai. Như thể bóng soi của chính đóa hồng trong gương bạc, của chính đóa hồng trong bể nước – đóa hồng thật đang nhú trên ngọn cao nhất của cây hồng.

Nhưng cây hồng đòi hỏi chim sơn ca phải áp sát hơn nữa ngực nó vào gai nhọn ” sâu hơn nữa, chim sơn ca bé bỏng” cây hồng kêu lên” nếu không ngày sẽ tới trước khi đóa hồng khởi sinh “

Và thế là Chim sơn ca áp sát hơn nữa ngực của nó vào gai nhọn, rồi bài hát của nó trở nên mãnh liệt hơn, bởi nó đang hát về niềm đam mê trong tâm hồn của các chàng trai và cô gái

Và rồi sắc hồng tinh tế đã tỏa nhẹ trên cánh mỏng của đóa hoa, giống như ánh ửng lên trên đôi má của chú rể khi chàng hôn lên môi của vị hôn thê. Song, chiếc gai nhọn vẫn chưa chạm thấu tới trái tim của sơn ca, và vì thế, phần nhụy của đóa hoa vẫn còn trắng tóat, bởi chỉ có máu từ trái tim của sơn ca mới có thể nhuộm đỏ được trái tim của hoa hồng mà thôi.

Và cây hồng lại đòi hỏi chim sơn ca phải áp sát hơn nữa ngực của nó vào gai nhọn

” sâu hơn nữa, chim sơn ca bé bỏng” cây hồng kêu lên” nếu không ngày sẽ tới trước khi đóa hồng khởi sinh “

Và thế là chim sơn ca lại áp sát hơn nữa vào gai nhọn, và rồi, chiếc gai đã chạm thấu trái tim nó, một cơn đau nhói dữ dội xuyên thẳng vào sơn ca. Sâu hơn, sâu hơn cơn đau, và man dại hơn, man dại hơn là giọng hát của sơn ca, bởi bài ca của sơn ca hát về một tình yêu được hoàn tất bởi sự chết, một tình yêu không bị chôn vùi trong huyệt mộ, tình yêu vĩnh cửu.

Và đoá hồng kỳ diệu đã trở nên đỏ thẫm, Giống như chính một đóa hồng khác giờ cũng đang sẫm đỏ ở phương Đông. Đỏ thẫm vòng quanh những cánh mỏng và đỏ thẫm như ngọc ruby nơi giữa trái tim.

Thế nhưng, giọng hát của sơn ca đã dần yếu đi, và đôi cánh nhỏ của nó bắt đầu đập loạn. Một màng mỏng đã che phủ đôi mắt nó. Bài hát của nó yếu dần, yếu dần và chim sơn ca cảm thấy có gì đó bóp nghẹt nơi cổ họng

Sơn ca cố gắng cất lên tiếng hát cuối, Mặt trăng bạc nghe thấy, và nàng quên cả bình mình đang tới để nấn ná ở lại trên bầu trời. Đoá hồng đỏ nghe thấy, và rung động khắp thân mình trong một cơn ngây ngất rồi mở hết những cánh mỏng của nó ra để đón khí lạnh của buổi ban mai. Nàng tiên tiếng vọng đã mang tiếng hát ấy tới cái hang mầu tía của mình nơi ngọn đồi và đánh thức những mục đồng đang ngủ lịm khỏi giấc mơ của họ. Tiếng hát loang trên lau sậy của dòng sông và mang thông điệp của chính nó ra biển cả.

” Nhìn xem này, nhìn xem ” cây hồng kêu lên ” đóa hồng đỏ đã thành hình”. Thế nhưng chim sơn ca không thể trả lời, bởi nó đã nằm chết trên thảm cỏ, với một mũi gai xuyên thấu trái tim.

Mãi tới trưa, chàng sinh viên mới mở cửa sổ và nhìn ra ngoài.

“Sao thế này, một may mắn kỳ diệu đến thế sao ! ” chàng reo lên

” Một đóa hồng đỏ thắm ! ta chưa từng thấy bất kỳ đóa hồng nào như thế này trong đời. Nó đẹp tới nỗi mà chắc hẳn phải có một cái tên latin dài lắm đây”. Nói xong, chàng sinh viên cúi xuống ngắt béng luôn đoá hoa.

Sau đó, chàng đội mũ và chạy thẳng tới nhà của vị giáo sư với đóa hồng đỏ trên tay.

Cô con gái của giáo sư đang ngồi quay sợi bên thềm cửa cùng một chú chó bé nhỏ cũng đang nằm ườn cạnh chân nàng.

” em nói em sẽ khiêu vũ cùng tôi nếu tôi mang tới cho em một bông hồng đỏ” , chàng sinh viên hồ hởi ” và đây chính là một đóa hồng đỏ nhất trên trái đất. Em sẽ cài nó nơi cạnh trái tim em và khi chúng ta khiêu vũ cùng nhau, đóa hoa này sẽ kể em nghe rằng tôi yêu em biết bao “.

Nhưng cô gái nhíu mày,

” Tôi e là đóa hoa sẽ chẳng được cài lên váy tôi đâu”, cô trả lời, ” thêm vào đó, cháu trai của ngài công tước đã gửi tới tặng tôi một ít trang sức, và ai mà chẳng biết rằng trang sức thì đắt hơn hoa”

” Hừm, cô thật là đồ bạc bẽo”, Chàng sinh viên giận giữ nói, tiện tay quẳng luôn đóa hoa hồng ra đường. Đóa hoa văng xuống rãnh cống, và bị một chiếc bánh xe ngựa cán qua.

” bạc bẽo ư ?” Cô gái kéo dài giọng” tôi nói với anh rằng, anh là kẻ thô lỗ, và , nói cho cùng,anh là ai kia chứ ? một gã sinh viên quèn. Sao nữa? Tôi chẳng tin rằng, thậm chí, anh có nổi dăm cái khóa bạc ở gót giầy như của cháu trai ngài công tước”. Nói xong, cô gái đứng dậy khỏi ghế, quay ngoắt vào nhà.

” Tình yêu là một thứ ngớ ngẩn ” Chàng sinh viên nói khi bỏ đi, ” chả có lấy một nửa tính khả dụng của logic học bởi chẳng chứng minh được gì sất. Nó luôn luôn bịa về một điều không bao bao giờ có thật và rồi làm chúng ta tin vào những kết luận sai lầm. Nói thật, tình yêu hòan tòan phi thực tế, mà, với cái tuổi này của mình, việc trở nên thực tế thật là quan trọng. Phải trở lại nghiên cứu triết học và siêu hình học thôi”.

Và thế là chàng sinh viên trở lại phòng mình, lấy ra một cuốn sách phủ bụi dầy vĩ đại rồi… bắt đầu đọc.

Chim Sơn Ca Nhảy Nhót, Hót Véo Von

Chim sơn ca nhảy nhót, hót véo von

Câu chuyện

Truyện cổ Grimm

Grimm

8.7

/

10

52

phiếu

Chim sơn ca nhảy nhót, hót véo von

Ngày xửa ngày xưa, có một người cha có ba cô con gái, trước khi đi xa, ông hỏi các con muốn ông mang về những món quà gì. Cô cả muốn lấy ngọc, cô hai muốn kim cương, còn cô út thì lại muốn một con chim sơn ca hay nhảy nhót, hót véo von. Người cha ưng thuận hôn ba con và lên đường. Đã đến ngày trở về nhà, nhưng ông chỉ mới mua được ngọc và kim cương cho hai con gái lớn, còn chim sơn ca hay nhảy nhót, hót véo von, ông đã tìm khắp các vùng mà chẳng thấy. Ông rất buồn về chuyện ấy, vì cô út là con cưng nhất của ông – giàu con út, khó con út mà lại. Trên đường về ông đi qua một khu rừng, giữa rừng là một lâu đài tráng lệ. Cạnh lâu đài là một cây cổ thụ, tít trên ngọn cây, ông thấy một con chim sơn ca đang nhảy nhót, hót véo von. Mừng quá, ông kêu lên: – Chà chú mày đến thật đúng lúc. Ông gọi ngay đầy tớ, bảo trèo lên bắt chim. Nhưng khi ông vừa bước tới gần thì bỗng có một con sư tử nhảy chồm từ trong hốc cây ra, dướn rung toàn thân và gầm rống lên làm cho cây cỏ lào xào cành lá. Sư tử la lớn: – Đứa nào ăn trộm chim sơn ca nhảy nhót, hót véo von của ta, ta sẽ xé xác, nuốt tươi. Người cha kể lại ước muốn của cô út và nói: – Thực tình tôi không biết đó là chim của ông, ông cho phép tôi được chuộc tội bằng vàng khối. Chỉ xin ông tha chết cho tôi. Sư tử nói: – Chẳng gì có thể cứu được ngươi ngoài lời hứa, về nhà gặp cái gì trước tiên phải cho ta cái đó làm của riêng. Nếu ưng chịu thì không những ta tha chết cho ngươi, mà còn tặng thêm cho con chim đang đậu trên ngọn cây để ngươi đem về làm quà cho cô con gái. Người đàn ông từ chối và nói: – Biết đâu đó chính lại là cô con gái út của tôi thì sao! Cháu quí tôi nhất nhà, mỗi lần tôi đi đâu về bao giờ cháu cũng chạy ra đón tôi đầu tiên. Người đầy tớ sợ bảo: – Cứ gì cô út nhỡ ra vật đầu tiên là chó hay mèo thì sao. Nghe cũng có lý, người cha đồng ý nhận chim sơn ca nhảy nhót, hót véo von, và hứa sẽ về nhà gặp gì trước tiên sẽ cho sư tử làm của riêng. Về tới nhà, cái ông gặp đầu tiên chẳng phải là chó mèo mà lại chính là cô con gái út cưng nhất của ông chạy ra đón cha. Thấy vậy ông òa lên khóc và nói: – Con cưng của cha, cha mua cho con con chim nhỏ bằng giá quá đắt. Để có chim cha phải hứa đem con cho một con sư tử. Nó mà được con chắc nó sẽ xé xác con ra ăn thịt. Rồi ông kể cho con nghe hết đầu đuôi câu chuyện, bảo con chớ có đi, thôi thì cũng đành liều để chuyện muốn đến đâu thì đến. Cô con gái an ủi bố và nói: – Cha kính yêu của con, cái gì cha đã hứa thì phải làm. Con sẽ đi đến đó và làm cho sư tử tính tình dịu bớt đi. Sau đó con sẽ trở về thăm cha, không can gì đâu. Sáng hôm sau, cô hỏi đường, từ biệt cha, ung dung đi vào trong rừng. Thực ra con sư tử chính là một hoàng tử bị phù phép, ban ngày cùng với kẻ hầu người hạ đều là sư tử cả. Đến đêm tất cả lại hiện nguyên hình người. Tới nơi hẹn cô gái được tiếp đón rất niềm nở và đưa vào trong cung điện. Khi bóng đêm phủ xuống, sư tử hiện thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Lễ cưới tổ chức linh đình. Hai vợ chồng sống với nhau rất vui vẻ, đêm thức, ngày ngủ. Một hôm chàng trai bảo: – Ngày mai ở nhà em có lễ cưới đấy. Chị cả lấy chồng. Nếu em thích đi thì để bảo bầy sư tử đưa đi. Nàng thưa vâng, vì cũng muốn về gặp lại cha. Nàng lên đường, bầy sư tử đi theo hộ vệ. Thấy nàng về ai cũng mừng, vì tất cả mọi người cứ đinh ninh là nàng bị sư tử xé xác ăn thịt từ lâu rồi. Nàng kể chuyện rằng mình có một người chồng đẹp trai, hai vợ chồng sống hạnh phúc. Nàng ở lại nhà suốt thời gian cưới xin, sau đó nàng lại trở về rừng. Khi người chị thứ hai lấy chồng, nàng được mời về dự lễ cưới, nàng nói với sư tử: – Lần này em không muốn đi một mình. Chàng phải đi cùng em. Nhưng sư tử nói như thế rất nguy hiểm cho mình, vì chỉ cần bị ánh sáng lửa đang cháy chiếu vào người thì chàng sẽ bị biến thành chim bồ câu và phải bay suốt bảy năm trời ròng rã. Nàng bảo: – Chàng cứ đi với em. Em sẽ nhất quyết giữ cho chàng không để cho bất kỳ ánh sáng nào chiếu vào người. Thế là hai vợ chồng cùng về và mang theo cả con chó. Tới nơi nàng cho làm một cái buồng tường rất dày và chắc chắn để cho ánh sáng không lọt qua được. Khi nào đèn nến đám cưới thắp lên thì chàng phải ngồi ở trong căn buồng đó. Nhưng cửa lại làm bằng gỗ tương, thời tiết thay đổi gỗ bị nứt ra một kẽ nhỏ xíu, không ai hề hay biết. Đám cưới được tổ chức linh đình. Khi đón dâu từ nhà thờ về, đuốc và nến thắp sáng trưng cả đường đi lối lại. Khi đoàn người đi qua phòng, có một tia sáng nhỏ như sợi tóc lọt qua kẽ nứt chiếu vào người hoàng tử. Trong nháy mắt hoàng tử đã biến hình. Lúc vợ vào buồng tìm chồng thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy một con chim bồ câu trắng. Chim bảo nàng: – Thế là anh phải bay đi khắp bốn phương trời bảy năm. Cứ bảy bước sẽ có một giọt máu đào và một chiếc lông trắng rơi xuống đất. Nếu em cứ thế lần theo thì chính em có thể giải thoát được cho anh. Nói rồi bồ câu bay ra cửa. Nàng đi theo vết chim: cứ bảy bước lại có một giọt máu đào và một chiếc lông trắng muốt rơi xuống chỉ đường chim bay. Cứ theo vết chim bay nàng đi, khắp chân trời góc bể, đi hoài đi mãi, đi không hề ngoái cổ nhìn quanh, không dừng chân nghỉ bước. Bảy năm trời rồi cũng sắp qua. Nàng lấy làm mừng, nghĩ bụng cả hai sắp được giải thoát. Nhưng những ngày tháng mong đợi sao nó dài thế, có lần tự nhiên nàng không thấy lông mà cũng chẳng thấy máu đào rơi xuống nữa. Khi nàng ngẩng lên nhìn thì bồ câu đã biến mất. Nàng nghĩ, chắc trong thiên hạ không ai cứu giúp được mình. Nàng liền lên hỏi mặt trời: – Mặt trời ơi, tia sáng mặt trời chiếu tới được các ngóc ngách, nhiều khắp trên các đỉnh núi cao, vậy mặt trời có nhìn thấy con bồ câu trắng nào bay qua không? Mặt trời đáp: – Không nàng ạ. Ta chẳng nhìn thấy một con bồ câu nào cả. Nhưng để ta tặng nàng một cái hộp nhỏ, khi nào cùng quẫn hãy mở hộp ra. Nàng cảm tạ mặt trời và tiếp tục lên đường. Tối đến lúc nào nàng cũng không hay, ngẩng mặt thì thấy trăng đã lên, nàng hỏi mặt trăng: – Trăng ơi, ánh trăng tỏ sáng suốt đêm, ánh trăng chiếu sáng khắp núi rừng đồng ruộng, thế trăng có thấy con chim bồ câu trắng nào bay qua không? Trăng đáp: – Không nàng ạ. Ta chẳng thấy chim bồ câu nào cả. Nhưng để rồi ta tặng nàng một quả trứng. Khi nào cùng quẫn hãy đập ra. Nàng cảm tạ mặt trăng và tiếp tục lên đường. Gió đêm thổi táp mặt nàng, nàng liền hỏi gió: – Gió ơi, gió thổi qua khắp mọi nơi, gió thổi qua từng ngọn cây, kẽ lá, gió có thấy con chim bồ câu trắng nào không? Gió đêm đáp: – Không nàng ạ, ta chẳng thấy con chim bồ câu trắng nào cả. Nhưng để ta hỏi ba ngọn gió khác, may ra chúng có thấy chăng. Gió đông và gió tây nói không nhìn thấy. Nhưng gió nam lại nói: – Ta có nhìn thấy chim bồ câu trắng bay về biển Hồng Hải. Vì hạn bảy năm đã hết nên nó lại biến thành sư tử. Sư tử hiện đang đánh nhau với một con rồng ở đó, mà con rồng lại là một nàng công chúa bị phù phép. Gió đêm bèn bảo nàng: Tới Hồng Hải nàng thấy mọi việc xảy ra đúng như lời gió đêm nói. Nàng đến bên bụi sậy, đếm đến cây sậy thứ mười một thì cắt. Nàng vung sậy lên đánh rồng. Sư tử xông tới nữa, quả thật rồng thua. Lập tức cả sư tử lẫn rồng đều hiện nguyên hình thành người. Công chúa bị phù phép thành rồng được giải thoát lại hiện nguyên hình thành người, liền nắm ngay tay hoàng tử kéo lên cưỡi chim ưng bay mất. Cô gái đáng thương bị bỏ rơi, nàng chỉ còn biết ngồi khóc. Mãi sau nàng mới lấy lại được can đảm và lẩm bẩm: – Gió thổi xa tới đâu, ta đi tới đó, chừng nào gà còn gáy, ta còn đi. Ta quyết chí tìm cho được chàng mới thôi. Nàng lại tiếp tục lên đường. Đi hoài, đi mãi, cuối cùng nàng tới được lâu đài là nơi hoàng tử và công chúa ở. Nàng nghe nói hình như hai người sắp tổ chức lễ cưới. Nàng nói: – Lạy trời giúp con nữa! Nàng mở chiếc hộp mà mặt trời đã cho thì thấy trong hộp có một chiếc áo sáng lóng lánh như ánh mặt trời vậy. Nàng lấy áo ra mặc và đi vào lâu đài. Tất cả mọi người đứng đó, kể cả cô dâu đều trố mắt ra nhìn. Cô dâu ưng chiếc áo quá, nghĩ bụng, giá đó là chiếc áo cưới của mình thì hay biết bao, công chúa hỏi nàng có bán áo không. Nàng trả lời: – Tiền của tôi không cần, nhưng đổi lấy gì bằng xương bằng thịt thì đổi. Cô dâu hỏi nàng, như thế có nghĩa là thế nào. Lúc đó nàng nói: – Tôi xin ở một đêm trong phòng chú rể. Thực lòng thì cô dâu không muốn vậy, nhưng vì lại muốn có áo đẹp nên cuối cùng cũng ưng thuận. Cô dâu dặn người hầu cận lén cho hoàng tử uống một liều thuốc ngủ. Đêm đã khuya, khi chàng trai trẻ kia ngủ đã say nàng mới được dẫn vào phòng. Ngồi bên giường nàng kể: – Bảy năm nay em luôn luôn theo dấu chân chàng. Em đi tìm mặt trời, mặt trăng và gió bốn phương để hỏi tin chàng và đã giúp chàng đánh thắng con rồng. Phải chăng chàng đã hoàn toàn quên em? Nhưng hoàng tử ngủ say mê mệt, chỉ cảm thấy như có tiếng gió rì rào đung đưa cành lá những cây thông cao vút ngoài trời. Khi trời mới hửng sáng người ta dẫn nàng ra khỏi phòng và nàng phải đưa chiếc áo vàng. Mất công vô ích, lòng buồn rầu nàng ra cánh đồng ngồi khóc nức nở. Đang ngồi khóc chợt nàng nhớ đến quả trứng của mặt trăng cho. Nàng đập trứng, một con gà mái mẹ và mười hai con gà con bằng vàng chui ra, lũ gà con chạy lăng xăng đó đây, kêu chiếp chiếp, rồi lại rúc vào cánh mẹ, có lẽ trên đời này không có gì nom đẹp mắt bằng cảnh gà mẹ gà con. Nàng đứng dậy, xua đàn gà đi trên cánh đồng cỏ, một lúc lâu sau công chúa đứng bên cửa sổ nhìn thấy. Đám gà con nom thật dễ thương, công chúa thích quá, liền xuống hỏi mua. Cô gái trả lời: – Tiền của tôi không cần, nhưng đổi lấy gì bằng xương bằng thịt thì đổi. Tôi xin ở một đêm nữa trong phòng chú rể. Cô dâu bằng lòng và lại muốn đánh lừa như tối hôm trước. Nhưng đêm nay, trước khi lên giường đi ngủ hoàng tử hỏi người hầu rằng tiếng thì thầm và rì rào đêm trước là cái gì. Lúc đó người hầu kể rằng hắn phải cho chàng uống thuốc ngủ vì sẽ có một cô gái đáng thương lẻn vào ngủ trong phòng, và đêm nay hắn cũng phải cho chàng uốn một liều thuốc ngủ nữa. Hoàng tử dặn hắn: – Đêm nay ngươi hãy đổ liều thuốc ngủ xuống bên giường ta. Đêm đến, nàng lại được dẫn vào phòng. Nàng vừa mới bắt đầu kể lại cuộc tình duyên đau khổ của mình thì chàng nhận ngay ra giọng nói người vợ hiền của mình. Chàng nhổm ngay dậy kêu lên: – Bây giờ anh mới thật sự được giải thoát, anh đã sống như trong mơ vì anh đã bị một công chúa xa lạ phù phép để anh lãng quên nàng. Thật là trời có mắt, đã giúp anh qua khỏi cơn mộng mị thật đúng lúc. Thế rồi ngay đêm ấy chàng và nàng lén ra khỏi lâu đài vì họ sợ phép phù thủy của cô công chúa xa lạ kia. Hai người cưỡi chim ưng thần, chim đưa hai người vượt bể Hồng Hải, tới giữa biển khơi nàng thả hạt dẻ xuống biển, ngay sau đó mọc lên một cây dẻ khổng lồ trên mặt biển. Chim đậu ngay trên ngọn cây nghỉ. Rồi chim đưa họ về nhà, họ gặp lại con, đứa con bây giờ đã là một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Từ đó họ sống sung sướng bên nhau tới khi tóc bạc răng long.

*     *     *     *     *

Bạn đang xem bài viết Giọng Hót Chim Sơn Ca – Truyện Kể Thiếu Nhi trên website Topcareplaza.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!